Anh đặt di động lên ngăn tủ trên tường, vừa hôn cô vừa lùi người lại về phía sau.
Theo quán tính cô bị anh ép lui về phía sau, đến khi chân cô chạm phải thành bồn tắm, Thẩm Tây Thừa ôm chặt cô ngã vào phòng tắm.
Âm thanh nước vang lên do có vậy nặng ngã xuống.
Phòng tắm trong đây rất lớn, đủ để hai người ngồi cạnh nhau mà không cảm thấy trật hẹp tý nào.
Cả hai đều rơi xuống bồn tắm, quần áo lẫn cơ thể đều ướt sũng, Khúc Yên ngồi bật dậy đưa tay vuốt mặt mình. Bị sặc mà ho vài cái.
Cô không hiểu trăng sao gì nhìn anh.
Anh lạnh nhạt nói:’‘Tắm.’’
Khúc Yên nhỏ giọng nói:’‘Nhưng anh vừa tắm rồi mà.’’
‘‘Tắm uyên ương.’’ Anh vừa cởi đồ trên người mình ra, nhìn xuống cô:’‘Tự cởi hay tôi cởi?’’
Anh cho cô hai sự lựa chọn, nhưng cô sợ là lại chọc tức anh rồi lại bị anh giả trò cầm thú. Cô ngoan ngoãn cởi đồ mình ra. Dù là có trải qua lần đầu cùng anh nhưng cô vẫn là một cô thiếu nữ mới mười bảy tuổi, cởi đồ trước mặt người khác thật sự là điều cô không thể chịu đựng nổi.
Chiếc áo cũng từ từ cởi đến cúc cuối cùng, đang định thay ra thì anh đã nhanh hơn cởi áo hộ cô, bế cô lên rồi anh ngồi dựa vào thành bồn, còn Khúc Yên ngồi trong lòng anh.
‘‘Khúc Yên càng lớn chân càng khó quản, tôi nên trị nó bằng cách nào đây? Hửm?’’
Giọng anh gần sát bên tai Khúc Yên, hơi thở lành lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/3343896/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.