Khi anh trở lại phòng lần nữa Khúc Yên nhẹ giọng gọi tên này:’‘Này.’’
Anh lãnh đạm nhìn cô.
Khúc Yên không quan tâm đến biểu cảm của anh, nói:’‘Tôi muốn tắm. Anh tìm cho tôi một bộ đồ nữ đi.’’
Thẩm Tây Thừa cong môi cười:’‘Em nghĩ chỗ anh có đồ dành cho nữ à?’’
Khúc Yên sờ đuôi tóc mình:’‘Thì anh cứ bảo người mang mang đồ đến cho tôi. Hôm nay tôi không tắm là không ngủ được đâu đấy.’’
Anh nhìn cô sau đó đi tới tủ quần áo, mở cửa tủ ra rồi gọi cô:’‘Lại đây.’’
Khúc Yên còn tưởng là anh có chuẩn bị đồ, nhanh chân chạy lại, nào ngờ anh lấy một chiếc áo sơ mi đen, đem nó đưa tới trước mặt cô.
Khúc Yên có nhìn thấy, chiếc áo sơ mi này rõ ràng là chiếc áo vẫn còn nằm trên móc tủ, là áo anh thường xuyên sử dụng.
Khúc Yên không có sở thích mặc lại đồ đàn ông, mặt mày tối nhìn vào trong tủ. Thấy trong đó có một chiếc chăn khác, Khúc Yên cúi đầu ôm chiếc chăn đó ra khỏi tủ, đi lại đầu giường cầm chiếc gối khi sáng cô nằm đi tới ghế sofa dài đặt xuống, quyết định sẽ ngủ ở trên chiếc ghế này.
Nhìn hành động này của cô rõ ràng là muốn ngủ riêng.
Anh nhàn nhạt cất giọng:’‘Không tắm nữa?’’
Khúc Yên chỉnh lại gối, sau khi hoàn hảo mới ngẩng đầu nhìn anh. Kiên quyết lắc đầu:’‘Không tắm nữa.’’
Thẩm Tây Thừa:’’…’’
Đến tối, đèn trong phòng đã tắt tối, anh lại hỏi:’‘Không chê hẹp sao?’’
‘‘Nằm vẫn được.’’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/3332190/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.