Đến khi Khúc Yên, Ôn Thành Uy và Khúc Nhã Tinh trở về là đã gần hai giờ chiều. Cô mệt đến mức nằm dài trên sofa, gác chân lên ghế dài rồi lắc lắc đôi chân đang mỏi nhừ của mình.
Tối nay bạn bè lâu năm của Ôn Thành Uy sẽ đến nhà, họ đều muốn đến hỏi thăm ông nhưng vì trước đó ông chưa khoẻ hẳn nên không muốn làm phiền đến ông nghỉ ngơi.
Khi biết tin ông đã khôi phục lại sức khoẻ, họ lại hẹn ngày gặp rồi tụ tập lại vào tối hôm nay.
Cô lại xém quên mất, tối nay là ngày hai mươi hai tháng sáu. Một giờ khuya hôm nay, chính là ngày công bố điểm thi Đại Học.
May mắn là Dì Mai có đưa hai bó hoa và hai giấy báo trúng tuyển nên cô mới biết điểm mình có thể sẽ rất khá. Thế là trong lúc cao hứng cô lên Weibo, lần đầu tiên cô viết bài đăng trên đó.
Nội dung: Điểm thi nếu trên 720 điểm đăng ảnh đi biển.
Không lâu sau đó đã có vài bạn học cùng lớp đã bình luận lại bài viết của cô với ý trêu ghẹo.
[Ái chà, chị lại mong là em điểm thấp để còn thấy ảnh đi biển của em]
Khúc Yên trả lời: Còn phải xem kết quả như nào
_________________
Mạc Hàn bình luận [Nhắn tin tại sao không rep?]
Khúc Yên trả lời: Quên thôi mà, từ từ rồi rep.
Ernesta bình luận [Hết sợ bị ai cap màn hình gửi cho mẹ rồi sao?]
Khúc Yên trả lời: Điểm cao chắc không sao đâu.
Ernesta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/3325794/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.