Thẩm Tây Thừa nhắm mắt hít thở sâu, kiềm chế sự tức giận vào trong đáy mắt, nói :''Anh đã nói rồi, giữa anh và cô ta không có quan hệ gì hết.''
Khúc Yên im lặng nhìn hoàng hôn ở phía xa xa, thở ra một hơi thở nặng nề :''Bây giờ anh rất yêu tôi sao?'' Cô mất kiên nhẫn hỏi.
Giọng anh đều đều vang lên :''Không phải bây giờ, mà là trước đó rồi.''
Khúc Yên bây giờ đã không còn tin anh, mấy lời nói kiểu này chính là để lừa gạt người. Ai lại yêu người khác trong khi đã có người trong lòng chứ?
Tỉnh táo lên. Cô mà không tỉnh táo chính là sẽ bị lạc vào sương mù lần nữa.
Trong một thời gian ngắn, không khí bị chùng xuống rất nhiều. Cả hai không ai là người lên tiếng trước.
Thẩm Tây Thừa lấy một bao thuốc lá ra, định rút một điếu thuốc, lại thấy cô hỏi :''Hút thuốc lại à?''
Động tác trên tay anh khẽ ngừng lại, nhìn đôi mắt sạch sẽ không nhiễm chút bụi nào của cô mà tâm anh lại như lần đầu tiên muốn chạm thứ đó.
Trước đó anh cũng vì sự đơn thuần trong sạch này mà không nỡ làm ra hành vi quá đáng nào với cô, cũng không muốn cô nhìn thấy một Thẩm Tây Thừa luôn trong trạng thái không ổn định mà dùng thuốc lá.
Thật ra trước đó anh có nhiều lần phá vỡ nguyên tắc vì cô, bắt đầu chú ý đến điện thoại, ai gửi tin nhắn luôn nghĩ đến cô đầu tiên. Cô chưa nhìn thấy dáng vẻ của Thẩm Tây Thừa luôn trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/3316674/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.