Khi Thẩm Tây Thừa lái xe vào hoa viên, Khúc Yên mới đóng cánh cửa sắt lại, khóa lại như cũ thì cũng thấy anh đã bước xuống xe, trên tay cầm một sấp tài liệu. Khúc Yên liền đoán là đưa cho cha mình, nhưng tại sao không trực tiếp đến công ty chỗ cha cô đang làm chứ?
Cô chân không đi dép, đôi chân trần trắng nõn bước đi xuống nền cỏ xanh, thân cỏ ma sát chân có chút ngứa ngứa. Từ tầm nhìn xa anh lại nhìn thấy đôi chân trắng như tuyết của cô trong chiếc quần đen, làn da cô trắng nên tương phản lại với quần đen, trắng đến mức phát sáng. Đêm qua cô mặc quần Jean che hết chân, giờ hơn phân nửa đôi chân phơi bày trước mắt anh, thon dài thẳng tấp xinh đẹp.
Cô nhìn anh, cười nhẹ nói:"Chú Thẩm, nhìn nữa là tính phí đó. Chú mau mau cưới vợ đi là cũng có con gái giống cháu đấy, đến đó chú tha hồ mà nhìn."
Thẩm Tây Thừa lùi về sau vài bước, giữ khoảng cách an toàn hai bước chân với cô. Hơi thở anh có chút gấp gáp, trái tim lại khẽ đập nhanh. Mất tự nhiên không muốn cùng cô gái nhỏ này vượt quá phạm vi cho phép. Lúc cô tiến gần, anh cảm nhận cổ mùi sữa tắm thơm ngát sộc vào mũi mình, hơi thở quanh cô nóng rực. Anh cảm thấy, trái tim mình không ổn nữa rồi.
Khúc Yên đương nhiên nhận ra ý tứ xa cách của Thẩm Tây Thừa, gương mặt cô điềm tĩnh hơn khi nảy. Hảo cảm đối với anh không biết vì sao lại giảm xuống vài phần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2601332/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.