Tối hôm đó Ôn Thành Uy có một buổi tiệc xã giao, sau khi Khúc Yên nghe xong đã lập tức giận dỗi, Ôn Thành Uy chỉ biết rối rít "Xin lỗi" cô, bảo hôm khác sẽ bù cô một buổi ăn ngon. Còn bảo Khúc Yên muốn đi chơi thì cứ đi chứ không cần buồn chán mà đợi ông về nhà.
Ôn Thành Uy nhét vào lòng bàn tay cô một cái thẻ đen, mật khẩu là ngày sinh của cô.
Khúc Yên lắc đầu, nhất quyết không nhận:"Con không nhận đâu, mẹ cho con tiền tiêu còn dư nhiều lắm ạ."
Ông hiểu nhầm thành ý Khúc Yên là vẫn còn đang giận nên mới không nhận, cha con họ đẩy qua đưa lại. Cuối cùng thẻ vẫn không sao trả lại vì ông đã nhanh chóng đi mất.
Khúc Yên nhìn bóng lưng cao lớn ông mà thở dài, cô đâu có nói dối đâu. Mẹ cô đã cho cô một tấm thẻ đen, sau đó trước khi đi còn đưa cô một chiếc thẻ đen khác. Chỉ hai tấm thẻ đó thôi là đã đủ cho cô sống cả đời người, thế mà đến Ôn Thành Uy - ông cũng đưa cô một cái thẻ đen.
Trong bóp tiền cô, đã có ba tấm thẻ đen rồi.
Khúc Yên sau đó cũng không ăn tối, chỉ lấy một phần sủi sảo đem lên phòng ăn.
Ôn Thành Uy xã giao đến gần mười giờ mới về, mà giờ trời chỉ mới vừa khuất bóng, chỉ mới hơn sáu giờ thôi. Thật sự ở nhà có chút nhàn rỗi, cuối cùng vẫn là cô lên phòng để tắm, sau đó thay đồ lái chiếc xe Cadillac đi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2601326/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.