Thẩm Tây Thừa nhìn cô lâu thêm vài giây, hơi hơi nghiên người để cô vào trong nhà. Sau đó anh mới đóng cửa lại, bên ngoài căn nhà lại trở về vẻ dáng đơn độc của mình.
Thấy anh đóng cửa Khúc Yên không hiểu mà lên tiếng:“Chú ở nhà sao không mở cửa cho thoáng khí ạ?”
Khi đóng cửa lại cô mới biết trong phòng khách đang bật máy điều hòa, cô thắc mắc tại sao không mở cửa chính ra cho thoải mái thay gì là bật máy lạnh.
Anh chọn đại một đôi dép, gương mắt không rõ là vui hay buồn:“Không thích.”
Cô nhìn đôi dép bông trắng quai ngang phủ lông dày đế thấp, Khúc Yên mím môi hỏi:“Chú mua cho cháu hả?”
Họa tiết này, là dành cho con gái.
Thẩm Tây Thừa nhíu mày:“Không mang?”
Cô vội vàng nói lại:“Mang mang.”
Cô mang dép vào chân, độ mềm mại từ đôi dép làm chân cô rất êm lại còn có chức năng giữ ấm cho đôi chân khỏi bị lạnh, tốt là thế nhưng mà nó khá rộng với kích thước đôi chân của cô. Đầu ngón chân lộ ra ngoài, đẹp như chân thỏ con vậy. Nhỏ bé đáng yêu vô cùng.
“Cháu đi size chân ba mươi sáu ạ.” Cô nói.
Anh lạnh lùng phủ nhận:“Cũng có mua cho cháu đâu nói để làm gì?”
Khúc Yên biết mình hiểu lầm ý anh, tức đến đỏ mặt, đến cả vành tai cũng nóng lên theo:“Hôm nay cháu sẽ làm bánh ngọt cho chú khỏi ăn!”
Cô thẹn quá hóa giận, thật sự là muốn cùng Thẩm Tây Thừa gây hấng rồi.
Đối với sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2601286/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.