Khoảng tầm nửa đêm khuya, buổi tiệc mới bắt đầu tan đi. Lượng khách cũng bắt đầu thưa thớt và từ từ giảm dần.
Trước đó vài tiếng trước, Bạc Kiêu có gặp Ôn Thành Uy, ông hỏi:“Có thấy Khúc Yên không?” Bạc Kiêu gật đầu nói cô đang ở chỗ Thẩm Tây Thừa, bảo ông đừng quá lo lắng. Ôn Thành Uy không lo lắng gì mà ngược lại còn an tâm hơn để cô một mình.
Lúc này Thẩm Tây Thừa nhận tin nhắn của Bạc Kiêu:"Tây Thừa, Lão Ôn say thành con ma men rồi, cậu bảo Khúc Yên xuống đi, cho hai cha con họ về.
Anh đọc tin nhắn, đôi mắt đen thâm thúy nhìn sang người đang dựa vào vai anh mà ngủ say, hơi thở cô đều đặn nhẹ nhàng, hàng lông mi dài cong vuốt yên tĩnh không chuyển động.
Anh nhìn đỉnh đầu cô, ngửi được mùi hương từ dầu gội thảo dược lan tới khứa giác anh.
Thẩm Tây Thừa hoàn toàn không chống cự lại được mùi hương này. Trong gang tấc, anh cảm giác hô hấp của mình bị ngưng trệ. Sau đó lại chỉnh lại mái tóc đang dính trên đôi má cô.
Bàn tay anh chạm nhẹ lên má cô nhẹ nhàng vén sợi tóc Khúc Yên ra sau tai. Ngay thời khắc vừa chạm vào mặt cô, dây thần kinh anh căng chặt, không hiểu tại sao mà lại căng thẳng cực kì.
Anh mím môi, lưỡng lự rất lâu lại muốn thử cảm giác mềm mại như kia nảy, Thẩm Tây Thừa duỗi tay, nhéo mặt Khúc Yên.
Cảm giác mềm mại ở đầu ngón tay cứ như là loại bánh mochi, đáy mắt anh chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2601255/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.