Sau đó không lâu sau từ trong rạp chiếu phim có tiếng loạt xoạt và tiếng bước chân vội vàng chạy ra phía cửa. Khi ra đến ngoài cô phát hiện Thẩm Tây Thừa không rời đi mà đứng dựa thân vào bức tường cạnh cửa ngoài mà chờ cô.
Cô không nói gì đánh vào vai anh một cái:''Chú đùa thế vui lắm hả?''
Anh nghiên đầu nhìn cô:''Là cháu nói không sợ, giờ lại trách ngược lại tôi là sao?''
Lồng ngực cô phập phồng lên xuống, miệng nhỏ không ngừng ồn ào:''Rõ ràng chú biết là cháu đã sợ rồi còn không chịu dẫn cháu ra.''
''Tại sao đến xem phim mà cháu không nhìn màn hình mà nhìn tôi? Thích tôi à?'' Anh chầm chậm hỏi.
Cô nói:''Không hề nhá, cháu sẽ không thích tên đàn ông đáng ghét như Thẩm Tây Thừa đâu. Thề luôn đấy.''
''Đừng lộn xộn!'' Nói xong anh một tay đút vài túi quần, tay còn lại kéo cô rời khỏi rạp chiếu phim.
Khúc Yên vốn có ám ảnh với không gian tối trật hẹp, mà trong bộ phim vừa coi lại trùng hợp có không gian trật kín làm cô cực kì khó chịu và áp bức, lại thêm yếu tố hù doạ tâm linh khiến cô sợ đến mức chết khiếp.
Nên khi Thẩm Tây Thừa dẫn cô rời đi Khúc Yên không có ý định chống đối lại anh, cũng rất phối hợp mà đi cùng anh xuống gara lấy xe.
Trên suốt quãng đường đi cô cứ ríu rích bên lỗ tai anh mấy mời trách cứ, anh ngược lại không thấy làm phiền mà còn cảm thấy khá dễ chịu vì cô có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2601039/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.