Đột nhiên cô ngồi bật dậy, mở đèn nói với anh:''Em quên 1 chuyện quan trọng rồi, đợi em một lát thôi.''
Khúc Yên giấu di động vào trong chăn, đóng cửa lại sợ ai đó tuỳ tiện ra vào. Xuống nhà lấy hộp sữa mili từ tủ lạnh cùng một dĩa sủi cảo đem lên lầu.
Cô đóng cửa phòng, khoá chốt lại rồi cầm di động đem đến sofa dài cùng bàn thuỷ tinh nhỏ trong góc phòng.
Trước đó là tận hai bộ bàn ghế, sau này sắp xếp theo ý cô nên đã đem ra bớt một bộ bàn ghế, từ hai chiếc ghế đơn cũng đổi sang thành một cái ghế sofa dài.
Nói chuyện cùng anh đến tận đêm anh mới bảo cô đi ngủ sớm. Khúc Yên cũng quen giấc ngủ trước 11h nên nhanh chóng tắt máy. Sạc pin rồi đắp chăn lại đi ngủ.
Sáng hôm sau cô thức sớm chuẩn bị hết mọi thứ, nhìn mình trong gương một hồi mới xuống tầng 1 cùng cha ăn điểm tâm sáng.
Cô nói mình muốn học trường trung Nhất Trung, cha cô cũng không có ý kiến với quyết định cô, bảo trong đó rất áp lực và rất đặt nặng thành tích. Là ngôi trường đứng top đầu có chất lượng đào tạo bậc nhất. Khúc Yên nghe cha mình nói cũng biết ông lo cô sẽ bị áp lực quá lớn, bảo cô suy xét lại rồi quyết định sau.
Nhưng khi ông nói xong cô chỉ cười cười gật đầu, không chối bỏ ý tốt của ông. Nhưng, cái bóng ma tâm lý cô quá lớn. Cô vẫn muốn học ngôi trường dành cho học sinh giỏi, như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600717/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.