Khúc Yên tự đem dĩa mình đến bồn rửa, lưu loát mà dùng miếng mút kì rửa sạch sẽ, sau đó dựng lên kệ chén dĩa ở phía trên, những giọt nước rơi xuống bồn rửa vừa tiện vừa nhanh.
Trước khi ra sofa bật tivi lên xem thì còn không quên quay lại nhìn Thẩm Tây Thừa vẫn còn đang ngồi ăn từ tốn trên bàn. Thông thái ung dung lại thản nhiên.
''Thẩm Tây Thừa, anh cứ từ từ mà ăn đi, đồ người già ăn chậm!'' Khúc Yên nói sau tức giận rời đi.
Thẩm Tây Thừa không lâu sau cũng đi ra ngoài, cô đang xem một bộ phim nước ngoài, dáng vẻ dựa vào lưng ghế hết sức tập trung, chân xếp bằng đặt lên sofa. Anh đem hoa quả đã gọt sẵn đưa tới trước mặt cô. Dù không nói gì nhưng ý rất rõ ràng.
Khúc Yên nhìn nhìn sau đó lấy một miếng lên bỏ vào miệng, ánh mắt lại dán lên tivi không rời.
Ngồi được tầm nửa tiếng anh nhận điện thoại của Lục Thành, cô không nói gì đưa tay hạ âm lượng tivi xuống thấp. Sau đó cũng không nhìn tivi mà chuyển sang nhìn anh.
Thẩm Tây Thừa chỉ trầm mặt lắng nghe, sau đó nói vài lời liền cúp máy.
Anh nhìn qua cô, trầm giọng nói:''Anh phải về.''
Khúc Yên ''à'' một cái xem như đã hiểu:''Vậy về đi.''
Anh hơi nhíu mày, có chút không cam tâm nhìn cô:''Không có gì muốn nói à?''
Khúc Yên chợt suy nghĩ:''Trở về chú ý sức khoẻ, khi nảy cũng là em đùa thôi.'' Sau đó cô qùy gối trên sofa ôm má anh:''Chú Thẩm nấu cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600692/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.