Sau khi tan tiết có khoảng mười bạn học đi tới bạn Khúc Yên. Vì xuất hiện đột ngột nên cô có phần phản ứng chậm hơn thường ngày.
Đều có ý muốn cô cận thận hơn. Giống như lời của bạn nữ này:''Thật ra nếu cậu muốn học yên ổn thì đừng nên chống lại cô Tạ, cô Tạ rất ghét ai đôi co ngang hàng với mình.''
Một bạn nam khác ngồi ngang Khúc Yên lên tiếng:''Đúng thế, cô Tạ năm trước đánh giá thái độ học tập vài anh chị khối giỏi thành kém đó, cô ta năm nay dạy lớp mình đúng là hoạ rồi chứ phúc gì!''
Bạn nữ ngồi trên Khúc Yên quay xuống:''Chỉ cần điểm Tiếng Anh của cậu đạt trên 140 điểm tự động cô Tạ sẽ không gây khó dễ cho cậu. Chứ cậu càng nói có khi cô Tạ còn cho cậu đề khó hơn.''
Khúc Yên thấy mọi người nghĩ cho mình thế cũng cười, cũng gật đầu tiếp nhận lời nói của mọi người.
Cô cười nói:''Môn Anh thì tớ không quá lo nhưng cảm ơn mọi người.''
''Ngoài lớp trưởng Lục Minh ra thì cậu là người nói tiếng anh đỉnh nhất rồi đấy.'' Một bạn nữ giơ ngón tay like về phía cô.
Lục Minh bên kia nghe thấy, liếc mắt lạnh nhạt nhìn sang đám người đu đông bên kia.
Một bạn nam nhớ lại lời khi nảy của cô, tò mò hỏi:''Cậu ở Mỹ mười năm thật hả?''
Khúc Yên gật đầu, nở nụ cười xinh đẹp.
Một bạn nữ khác cười cười nói:''Vậy sau này Tiếng Anh nhờ cậu chỉ bọn tớ với nha. Tớ thật sự rất kém môn này.''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600668/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.