Khi Thẩm Tây Thừa buông cô ra còn tốt bụng đỡ lấy lưng Khúc Yên để cô ngồi thẳng người, Khúc Yên thở liên tục mấy hơi liền, môi vẫn còn cảm giác tê dại vẫn chưa phai đi.
Thẩm Tây Thừa vui vẻ, hiếm thấy tâm trạng anh tốt đến thế.
Anh khàn khàn nói:''Hôn đừng nín thở.''
Khúc Yên không nói gì nhưng gương mặt trong phút chốc đã đỏ lên, cô nuốt một ngụm nước bọt. Cảm thấy là hương vị của anh vẫn còn đọng lại ở trong miệng cô.
Khúc Yên nhỏ giọng nhìn anh nói:''Em buồn ngủ.''
Thẩm Tây Thừa lấy gối đặt bên cạnh mình, vỗ vỗ:''Em nằm xuống đi.''
Khúc Yên nhẹ lời, ngoan ngoãn nằm xuống giường.
.
||||| Truyện đề cử: Song Sinh Hoán Đổi: Ngọt Ngào Riêng Em |||||
Thẩm Tây Thừa xem giờ, bây giờ đã gần mười một giờ đêm, chỉ còn một tiếng nữa là sẽ đến sinh nhật cô. Tới lúc đó anh sẽ gọi cô dậy cũng không muộn.
Không biết qua bao lâu, cả thân người cô giống như bị ai đó nhấc bổng, Khúc Yên cảm thấy lạ lạ nên nhíu mày từ từ mở mắt ra.
Đầu tiên là thấy sườn mặt thon gọn cương nghị của Thẩm Tây Thừa. Sau đó mơ mơ màng màng phát hiện mình được bế vào nhà tắm.
Cô dụi mở mắt, gương mặt mê man nhìn anh:''Trời sáng rồi sao?''
Thẩm Tây Thừa nghe giọng cô thì cúi xuống nhìn, gương mặt chưa tỉnh ngủ lại có phần đáng yêu làm anh khẽ bật cười.
Cánh cửa phòng tắm từ từ mở ra, đứng trước bồn rửa mặt Thẩm Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600659/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.