Anh mở tấm ảnh chụp cùng cô và bó hoa, hình trong ảnh cũng biết họ đã đón sinh nhật vào buổi tối. Nhưng rất rõ ràng, đến cả bó hoa trước ngực cô cũng thấy rất rõ nét.
Ánh đèn từ bó hoa lờ mờ phát sáng nên không hề tối, ánh mắt của cô tràn phập một tình cảm nồng đậm.
Cô xem xong anh ném di động cô lên giường, Khúc Yên cận thận đặt bó hoa xuống, nhận lấy cây dao của anh rồi cắt bánh kem.
Cô cười cười hỏi anh:''Bánh kem anh tự làm à?''
Anh ung dung hỏi:''Sao em biết?''
Động tác cắt bánh kem ngừng lại, cô tròn mắt hỏi lại:''Thật?''
Anh dựa lưng ra sau ghế, chiếc ghế có chút nhỏ với dáng người to lớn của anh:''Ừ.''
Khúc Yên không nói gì vẫn chưa hết kinh sợ, đem bánh kem được cắt đem ra dĩa nhỏ. Cô dùng thìa đút miếng nhỏ cho anh.
Anh nhìn cô:''Em ăn trước đi.''
Khúc Yên biết anh làm bánh kem này là cho cô, muốn cô thưởng thức trước tay nghề của anh cũng không có gì là sai.
Cô đem bánh trong thìa bỏ vào miệng, lại bị Thẩm Tây Thừa tráo trợn cướp bánh từ trong miệng cô ra.
Khúc Yên nhìn anh có chút tức giận, cô chỉ vừa biết được vị dâu của nó thôi mà!
Cô lườm anh:''Sau này không được như thế!''
Anh nhướng mày:''Không được cái gì?''
Cô ăn miếng khác:''Không được lấy đồ từ miệng em.''
Anh đưa tay lên môi cô miết nhẹ:''Tại sao không? Nó vốn dĩ là của anh mà?''
Cô cũng không thua kém, mân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600656/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.