Khúc Yên về đến nhà ngay lập tức đã nghĩ ngay tới anh, nghĩ cũng là giờ trưa nên cô gọi cho anh.
Thẩm Tây Thừa đang định mặc áo chuẩn bị ăn cơm thì thấy cuộc gọi của Khúc Yên.
Thật sự cô rất ít khi gọi cho anh, chỉ có nhắn tin vài câu hỏi anh trưa ăn gì, Thẩm Tây Thừa như vậy đều sẽ chụp phần ăn trưa cho cô xem. Nhắn vài câu cô sẽ không làm phiền tới anh.
Nhưng hôm nay cô vô cùng vui vẻ trực tiếp lấy di động gọi điện cho Thẩm Tây Thừa.
Thấy Thất Thất vẫy đuôi mừng cô về Khúc Yên ẳm nó lên mà hôn vài cái lên đầu chú chó con.
Điện thoại được kết nối, anh chủ động lên tiếng:''Tiểu Yên?''
Khúc Yên cười rạng rỡ ngã lưng xuống sofa:''Đố anh em đứng hạng thứ mấy toàn trường đấy!''
Thẩm Tây Thừa ngã lưng ra sau ghế, vờ như thật sự suy nghĩ:''Đứng thứ năm mươi?''
Khúc Yên phụng phịu, tỏ ra không vui:''Không phải, cao hơn hơn đi. Cao, cao lên.''
Anh cong khoé môi:''Đứng thứ bốn mươi chín?''
''Anh không thể đáng giá em cao hơn một chút được sao? Rõ ràng là cao thế mà vào miệng anh nghe thật không vui tai.'' Cô có chút giận dữ, nhưng nhìn kết quả mình lại vui vẻ trở lại.
Anh xoay ghế, nhìn ra cửa kính sát đất sau lưng anh, ánh mắt nhìn những toà cao ốc xung quanh:''Đứng đầu?''
Khúc Yên thật sự hài lòng với câu trả lời này, ngọt ngào nói:''Đúng vậy. Điểm Toán, Tiếng Anh, Hoá và Sinh của em là điểm tối đa, trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600609/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.