Sáng hôm sau Thẩm Tây Thừa nheo mắt thức dậy, ngơ ngác một lúc lâu mới có thể tỉnh táo lại, cảm thấy cơ thể mình vừa nóng vừa khó chịu. Anh đột nhiên nhớ lại chuyện tối hôm qua, nhưng kí ức lại dừng ngay lúc cô đem túi chườm ấm đến cho anh. Vì khó chịu nên anh nhắm mắt nghĩ ngơi. Nào ngờ là liền ngủ say.
Sau đó, sau đó quả thật anh không nhớ gì.
Anh mệt mỏi nhắm mắt hít sâu một hơi, quanh chót mũi xuất hiện mùi thơm trên người Khúc Yên, anh chớp mắt nhìn kỹ cái thứ trước mắt.
Đôi mắt anh chợt có tia kinh ngạc.
Anh..anh thế mà dựa vào ngực cô ngủ?
Anh ngước đầu lên, phát hiện mình đang gối đầu lên cánh tay nhỏ nhắn của cô, còn cánh tay mình không biết từ khi vào ôm lấy eo cô.
Khúc Yên dựa cằm trên đỉnh đầu anh, một tay thì cho anh nằm, tay khác thì ôm lấy đầu anh.
Trong phút chốc anh cứng người không dám động đậy, bàn tay ở eo cô từ từ thu lại, nhẹ nhàng gỡ lấy cánh tay cô đang ôm lấy đầu anh, cẩn thận rồi ngồi dậy.
Anh nhìn chậu nước và cả sự ẩm ướt trên trán, nhìn lại chỗ vừa nằm thì có hai chiếc khăn. Rất nhanh anh đã đoán được tối qua mình vừa lên cơn sốt.
Anh nhìn cô một hồi rồi đắp chăn lại cho cô, mí mắt Khúc Yên chuyển động nhẹ rồi mở mắt ra. Mất vài giây để tỉnh lại sau đó bất giác nhìn xuống cánh tay mình, không thấy người đâu Khúc Yên tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600606/chuong-200.html