Phó Văn chớp chớp mắt hoàng hồn lại, cúi đầu nhìn người đàn ông toát ra khí lạnh đang ngồi trên ghế Tổng Giám Đốc. Anh ta nuốt nước bọt, cầm lấy báo cáo cúi đầu chào anh rồi nhanh chóng ra khỏi phòng.
Nghe tiếng đóng cửa Thẩm Tây Thừa liếc mắt nhìn cô, giọng điệu nghe có phần không vui vẻ:''Nhìn người ta mà cười tươi như hoa như thế, em vui lắm à?''
Khúc Yên nuốt đồ ăn trong miệng:''Thì dù gì anh ấy cũng chào hỏi em, em chỉ giữ phép lịch sự thôi mà, cũng không thể kiêu căng trong khi người ta lịch sự với mình được.''
Anh nhìn đôi mắt to tròn long lanh cô, trong đó rõ ràng là có ý cười rất rõ ràng. Thẩm Tây Thừa híp mắt:''Tử tế quá nhỉ?''
Khúc Yên cười, đưa mắt gần đến màn hình:''Về trước cuối tháng nha, mình đón tuyết đầu mùa.''
Thẩm Tây Thừa nhìn gương mặt mịn màng gần trong gang tấc, tâm trạng dịu xuống đôi chút:''Anh sẽ sắp xếp.''
Bên ngoài phòng làm việc của Tổng Giám Đốc, Phó Văn lục từ túi lấy ra di động ấn gọi vào số máy của Lục Thành. lục Thành đã về Trung Quốc từ vài hôm trước để lo chuyện công ty, giờ này Trung Hoa đã là giờ đêm mà Phó Văn cũng không màng đến tới gian gọi Lục Thành.
Tầm hơn nửa phút trôi qua Lục Thành mới nhấc máy, Phó Văn vừa hưng phấn vừa lo sợ:''Lục Thành, tôi đã nhìn thấy nữ nhân trong lòng của Tổng Giám Đốc Thẩm rồi. Con mẹ nó, đẹp đến không thể tả. Cả đời tôi gặp người đẹp không ít thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600600/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.