Khi cô đi ra khỏi phòng tắm, đầu tóc vẫn còn chưa được sấy khô hết hoàn toàn. Thẩm Tây Thừa thấy thế lấy máy sấy tóc từ phòng tắm ra sofa chỗ cô đang ngồi. Nhìn cô uống trà rừng anh cũng không nói gì, im lặng sấy máy tóc dài cho cô.
Được một hồi anh tắt máy sấy, Khúc Yên đầu tóc rối bù quay lại nhìn anh, cười tươi nói:''Em thi học sinh giỏi được giải rồi.''
Thẩm Tây Thừa trầm giọng hỏi:''Còn đau nữa không?''
Cô lắc đầu:''Không còn đau nữa.''
Cơn đau đã giảm xuống rất nhiều nhưng vẫn chưa hẳn là hết hoàn toàn, nói thế cũng là chỉ để cho anh an tâm.
''Em muốn ăn gì không?''
Khúc Yên lắc đầu, cô không có tâm trạng để mà ăn uống, mỗi cái nhấc tay xoay eo của cô đều mang đến cảm giác không thoải mái.
Anh nhìn đồng hồ cũng đã gần mười một giờ đêm, thấy cô cũng không còn sức làm gì anh cẩn thẩn bế cô lên đặt lên giường ngủ.
Khúc Yên tròn mắt nhìn anh, đứng dậy đi tới bàn học ngồi xuống:''Vẫn còn bài tập em chưa kịp làm xong.''
Thẩm Tây Thừa nheo mắt, không nói gì lại bế Khúc Yên đặt lên trên giường.
''Anh đừng có không nói lý lẽ, em giận đấy. Ngày mai còn thi tháng cuối tháng Mười. Em nhất định phải ôn lại bài. Nếu không sẽ tuột hạng mất.''
Sắc mặt anh càng trở nên âm u:''Sức khoẻ em mà em còn không lo à? Em tưởng rằng ngồi làm bài tập là em sẽ dễ chịu sao? Không nói nhiều, ngủ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600592/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.