Thẩm Tây Thừa đem một thao thịt đã xiên sẵn cùng với rau củ ra phía sau nhà. Ở đó đã có chuẩn vỉ nướng ở ngoài sân, cách đó không xa còn có bộ sofa dài và bàn trà để ngồi.
Tối nay sẽ là lúc đón giao thừa, cũng là năm đầu tiên sau nhiều năm cô trở lại quê hương, mới nghĩ thôi mà lòng cô đã rạo rực rồi.
Mọi người thì chuẩn bị đồ uống, họ sẽ bày tiệc ở ngay trong khu ngồi của sân golf. Khúc Yên và Thẩm Tây Thừa đang chuẩn bị nướng xiên, cô nhìn những người làm trong nhà, nghi hoặc hỏi:''Những người đó không đón tết cùng gia đình sao?''
Người đứng nướng thịt chính là Thẩm Tây Thừa, dáng người anh cao lớn đĩnh bạt vô cùng có khí chất, đứng phía nướng thịt trong thật không thể hoà hợp được, động tác anh tao nhã lại mang theo phong thái ung dung, nếu bây giờ là ban ngày thì thật sự sẽ càng trở nên hút mắt hơn rất nhiều.
Ngón tay anh thon dài trở đều những xiên que, cử chỉ tao nhã lại đẹp mắt. Đúng là sinh ra là để hợp lòng người nên làm gì cũng trông rất đẹp mắt.
Anh trầm giọng nói:''Họ sẽ không về. Đến cả những ngày Tết cũng sẽ ở lại đây nếu có lệnh của anh.''
Khúc Yên bĩu môi:''Mỗi năm chỉ có mấy ngày được đoàn viên. Anh cũng độc ác thật đấy.''
Thẩm Tây Thừa nhìn cô:''Nếu sau này em làm điều gì khiến anh tức giận, anh sẽ giam em ở đây. Muốn chạy thì em cũng không thể chạy.''
Khúc Yên từ vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600578/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.