Ở trên đảo hơn ba ngày thì Ôn Thành Uy cũng đưa Khúc Yên trở về. Thẩm Tây Thừa uống trà trong phòng khách, nghe thế trầm giọng đáp:''Cậu về đi, cô ấy sẽ về cùng tôi.''
Ôn Thành Uy như vừa nghe chuyện hài, hừ lạnh một cái rồi bỏ lại vài câu:''Thẩm Tổng nên biết giới hạn, con gái tôi vẫn chưa thành niên.''
Thẩm Tây Thừa vờ như không nghe thấy, tiếp tục cầm báo lên đọc.
Nói thì nói vậy nhưng ông vẫn tin tưởng giao cô cho Thẩm Tây Thừa hơn là ai khác, từ thời niên thiếu đến nay anh không dính dáng vào chuyện tình cảm nào. Cũng không hẹn hò nhănh nhính với ai. Thường ngày cũng không nói về tình dục hoặc ham muốn mà làm ra điều gì tuỳ tiện, khả năng kiềm chế vô cùng mạnh.
Ông còn nghĩ, cả đời này Thẩm Tây Thừa sẽ không yêu bất kì ai, bởi vì người đàn ông như Thẩm Tây Thừa thật sự không có ai có thể xứng tầm đứng bên cạnh anh. Vậy mà con gái ông lại được anh coi trọng, cũng không biết thật sự là ai theo đuổi ai nhưng quả thật có chút kinh ngạc.
Cũng chỉ nghĩ đến họ yêu nhau đơn thuần nên là ông cũng không ngăn cản, đưa Thất Thất cùng nhóm Bạc Kiêu ngồi vào xe xuất phát đi đến du thuyền.
Còn Khúc Nhã Tinh cũng đã lên trực thăng riêng của mình mà bay thẳng về Mỹ, căn biệt thự đột nhiên trở nên yên tĩnh như trước. Khúc Yên từ trên phòng ngủ bước xuống, cảm nhận có gì đó không đúng liền nhìn đến anh:''Cha em đâu rồi?''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600567/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.