Hai người đàn ông đó nhìn nhau rồi thức thời lui xuống. Họ nhìn ra điểm khác thường của Thẩm Tây Thừa, tuy vẫn là sự trầm ổn thuần thục nhưng lại có gì đó rất lạ, rất lâu sau đó hai người đó mới biết sự khá lạ đó chính là khí đen mù mịt, vừa lạnh buốt vừa hoang dã.
Anh vươn cánh tay ra, rũ hàng mi dài ra lệnh người bên ngoài lấy vào một chiếc laptop. Thuộc hạ vừa đưa laptop vào anh đã ném cho anh ta một chiếc bút máy, anh ta đã đi theo anh không ít năm, liền nhận ra đó là bút ghi âm. Vừa ghim vào máy tính thì chỉ thấy có một file duy nhất trong bộ nhớ. Hỏi anh :''Ông Thẩm, ông có muốn tôi bật lên không?''
Anh lạnh lùng nhìn chiếc laptop :''Bật.''
Thuộc hạ nhận lệnh, bật đoạn ghi âm rồi nhanh chóng ra khỏi phòng.
Đoạn ghi âm vẫn đang chạy, từng lời mà trước đó chính mình thốt ra giờ phút này khi nghe lại làm cho cô ta thêm phần khiếp sợ. Cô ta dè dặt nhìn biểu cảm của anh, đó là ánh mắt sát khí của diêm vương đến từ địa ngục.
Nhìn như muốn đoạt mạng cô ta.
Môi mỏng anh mấp máy :''Cô bị ảo tưởng à?''
Vừa dứt lời, anh đã ném xuống trước mặt cô ra một sấp ảnh, Âu Cẩn Y khiếp sợ nhìn những bức ảnh dưới nền gạch lạnh lẽo, đáy lòng đột nhiên run lên.
Ánh mắt anh chậm rãi híp lại :''Cô cho rằng cô là trong số kẻ được tôi cho là ngoại lệ sao? Dám ở trước mặt cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600445/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.