Editor: Tuyền Uri
Nguồn: diendanlequydon com
Liệt Dương không ngừng bị ghét bỏ lặng nuốt xuống, muốn mở miệng hỏi, vì ngay cả khi không thích sử dụng bộ não một lần nữa, Liệt Dương cũng ý thức được, mấy nơi mà Đoàn Tử nói hẳn là những nơi có nhiều manh mối giá trị nhất trong Vi Thị, mà những người đang bị rắc rối với vật tư và năng lượng phần lớn bọn họ đều chú ý tới siêu thị, kho lương những nơi có vật tư giá trị, đặc biệt là phát hiện ra một người sống sót, càng thu hút sự chú ý đầu tiên của hắn.
Thư Tầm lại tiếp tục ngoài ra mép túi nói. “Bộ phận quản lý giao thông nắm giữ việc kiểm soát tất cả các con đường của toàn bộ Vi Thị, cũng có thể ánh sáng xanh khiến nhiệt độ xuống thấp kia đã khiến những thiết bị này đã mất tác dụng, nhưng nếu có thể sửa hoặc dùng sức mạnh cải tạo, thì ít ra chúng ta cũng có thể trông thấy Vi Thị trước khi ánh sáng xanh mang nhiệt độ cực thấp tới, thậm chí khả năng lớn nhất có thể trông thấy tai họa đột nhiên xảy ra là gì, như vậy liền có thể đoán ra được nguyên nhân tử vong quy mô lớn của những con người trí năng này.”
Nói đến đây, Thư Tầm dừng lại một chút, kỳ thực Thư Tầm vẫn muốn nhìn xem ở trạm thu phí rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có lẽ là vì trực giác của Tầm bảo bảo, Thư Tầm luôn cảm thấy giá trị manh mối ở trạm thu phí không hề thấp hơn nơi thành phố Vi Thị lớn này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-bac-tam-bao-chuot/1731456/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.