Đinh Bình lúc này quay sang bảo Mã Quốc An:
- Mã huynh, theo lệ cũ thì hai bên đều tính toán sai nên không cần đền bù, chỉ chỉnh lý lại công nợ. Vậy thống nhất 1635 quan là công nợ, một nửa ta trả bạc, một nửa trả tiền đồng. Chúng ta là người làm ăn lâu dài, có lẽ không nên nhắc lại việc này nữa.
Mã Quốc An cũng chỉ thất thần đôi chút, nhưng lão là cáo già nghề buôn, hiểu được việc buôn có bạn, bán có phường. Vốn hôm nay không phải muốn kiếm lợi từ nhà họ Đinh. Vì nhà họ Đinh buôn bán lâu đời không thể để mất mối làm ăn này. Nhưng lão mời được lão Dương là cao thủ tính toán, định tranh thủ lập uy với Đinh gia. Nếu việc này thành công thì trong các cuộc giao dịch hắn sẽ ở thế thượng phong. Việc đã không thành chỉ đành cười lớn:
- Đinh huynh nói đúng lắm. Chỉ là ta cũng thấy việc sổ sách rất quan trọng, cần chỉnh lý gấp. Nhà họ Đinh của huynh có được tiểu đệ kia, quả thật là như hổ thêm cánh. Ta chỉ biết ước ao.
Rồi quay sang lão Dương;
- Ngươi cũng không nên buồn, lần sau cẩn thận hơn là được. Nên biết núi cao còn có núi cao hơn. Chớ nên kiêu ngạo, sao này ta còn nhiều việc nhờ đến.
- Lão xin ghi nhớ. Nhưng lão có một yêu cầu mạo muội với tiểu huynh đệ. Không biết huynh đệ có đồng ý không?
Lão Dương quay sang Bách nói.
- Lão cứ nói.
- Lão muốn xem tờ giấy trên tay tiểu huynh đệ. Lão không sao hiểu nổi chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/214263/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.