Hôm sau, Thánh Tông dậy sớm, chỉ đòi Thái Đường nắm cho nắm cơm nắm, ông thích ăn cơm nắm bọc trong lá cọ, chấm với muối lạc. Nói thứ này mới là ngọc thực. Xe ngựa chầm chậm lên học phủ.
Thánh Tông cũng dừng lại bên cánh cổng đá. Giở cổng đá học phủ khác xưa rồi, tập nập hàng quán, có người là sinh tiểu thương ngay, mấy quán chè nước, kẹo bánh là không thiếu được. Thái Tông mở tấm rèm che, muốn xuống xem, nhưng nhìn liếc mắt lên bốn chữ trên cổng đá rồi đi luôn. Khi vào đến nơi, cũng chẳng có ai tiếp đón, vì ông muốn thế, nói Bách không được thông báo cho ai cả.
Bách dẫn ông đi khắp học phủ, đến đâu cũng nhìn nhìn, ngó ngó. Đám học sinh, đã nào đứa nào được gặp đương kim hoàng thượng, chỉ coi như quan viên đến thị sát, việc này là thường thấy ở học phủ. Tiên sinh thì có người nhận ra, nhưng chỉ lẳng lặng giảng bài tiếp.
Đến xưởng cơ khí, đúng lúc chúng học sinh đang làm bài liên ban. Hôm nay chúng đang làm một cái máy tuốt lúa. Bọn học sinh đang châu đầu vào bản vẽ. Bách nhìn bản vẽ, lại quay sang cái mô hình chúng lắp thử. Thấy ý tưởng của chúng cũng không khác thời sau là mấy, phía dưới có một bàn đạp như cái bàn đạp máy khâu thời sau, mỉm cười nghĩ chúng gần đạt được mục đích rồi.
Mấy đứa học sinh đang tranh luận hăng say:
- Cơ cấu chuyển động tròn đã làm tốt, chỉ có điều cần cải tiến những răng phía trên để hiệu suất tuốt hạt lúa khỏi bông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180135/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.