Bách nói đến đây thì dừng lại.
Hưng Đạo Vương nhướn mày hỏi:
- Tây Bắc vốn là vùng núi non hiểm trở, canh tác lạc hậu, dân cư thưa thớt. Chỉ có người Man ở với nhau. Triều đình muốn cắt đặt quan viên quản lý nhưng lợi ích không có nhiều. Không sao khống chế được. Theo Sơn Tây Hầu nên làm thế nào?
- Thưa Đại vương, đấy là chúng ta chưa nhìn thấy tiềm năng lợi thế của Tây Bắc. Đám học sinh nông nghiệp của ta đã điều tra khảo sát cả nước. Lại xây dựng bản đồ sinh thái nông nghiệp để cố vấn cho Quan gia. Chúng tạm chia nước ta thành bốn vùng chính.
Thánh Tông hỏi:
- Đấy là những vùng nào?
- Chúng chia nước ta thành: Vùng Tây Bắc; Đông Bắc; vùng Đồng bằng sông Cái và vùng Duyên hải.
- Hai vùng Đồng Bằng và duyên hải, lợi thế là gì ta không cần nói lại nữa, nhưng hai vùng Tây Bắc; Đông Bắc đều là vùng núi cao, khí hậu mát mẻ. Vùng này tuy trồng lương thực thì rất khó khăn nhưng lại có nhiều lợi thế về chăn nuôi và các loại cây trồng khác.
- Học sinh của ta khảo sát có mấy loại cây có thể phát triển tại vùng này: cây lâm nghiệp, cây dược liệu, cây ăn quả và cây rau. Ngoài ra có những loại cây rất có giá trị, có thể làm chìa khoá phát triển kinh tế, chúng gọi đó là cây công nghiệp.
Hưng Đạo Vương hai mắt loé lên:
- Có phải những thứ cây như cây sơn không?
- Đại Vương anh minh, có mấy thứ cây có thể trồng với số lượng lớn, phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180130/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.