Vân Đồn lúc này là một thương cảng quốc tế sầm uất, nơi giao thương của nhiều thuyền buôn nước ngoài dẫn đến vấn đề quản lý an ninh quốc phòng rất được Thái Tông chú trọng. Việc quản lý, trấn giữ thương cảng này đang được giao cho Thủy quân đại tướng quân Lê Phụ Trần, người có công cứu giá ở Bình Lệ Nguyên đảm nhiệm. Muốn làm được việc phát triển hải quân không thể không gặp người này.
Dòng Mang chỉ vỏn vẹn dài chừng 3 cây số, để đi hết cái dòng xanh chỉ có ba cây số ấy bằng tàu gỗ cũng mất cả canh giờ. Cũng quãng đường ấy mà chạy ngoài biển động, có khi mất cả ngày, mà nếu gặp gió mùa đông bắc nữa thì không tài nào nhích lên được.
Cũng may thuyền xuôi dòng thuận lợi. Trước mắt Bách hiện ra cảnh tàu thuyền san sát, tập nập một vùng biển rộng, xung quanh là núi non lô nhô, vươn lên nền trời, chiếu xuống mặt nước phẳng lặng như gương.
Thuyền cập bến ở Vân Đồn thì đã thấy trên bến có rất nhiều người. Đứng đầu là một nam nhân quắc thước, năm nay độ 50 tuổi. Trần Quốc Tuấn xuống thuyền thì ở bến đã trải gấm đỏ, quân nhạc tấu mừng, quan viên nô nức. Nam nhân chắp tay chào:
- Quân dân Lộ Hải Đông cung nghênh Hưng Đạo Vương, chúc đại vương thân thể khang kiện.
Trần Quốc Tuấn đón tay ông:
- Làm phiền Bảo Văn Hầu ra đón, ta không dám nhận.
Lại đưa tay sang chỗ Bách:
- Đây là Sơn Tây Hầu, cũng đảm nhận chức Thiết sử của triều ta. Bên cạnh là Cao lão, hậu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180104/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.