Bách về nhà nghỉ ngơi một đêm, hôm sau lại tất tưởi lên thuyền để đến Như Nguyệt Giang Lộ. Lên đến bến thuyền đã thấy khác xưa nhiều lắm, khu vực bờ sông mà Bách quy hoạch đã mở ra cơ man nào là lò luyện. Công nhân khoẻ mạnh ngày đêm kéo bễ, quai búa luyện sắt, không khí lao động nhộn nhịp hơn xưa rất nhiều. Hắn lại vào Trại cau, giờ không cần đi bộ vào nữa, đã có toa xe kéo theo đường ray vào mỏ, thuận tiện hơn nhiều. Triệu Tân đón hắn ở khu trại khi xưa, tười cười chắp tay:
- Thiết sử vất vả rồi, hạ quan đã nhận được thông tin mấy hôm nay, đang chờ Thiết Sử ra đối sách.
- Ngài không cần đa lễ. Đưa ta đi một vòng xem thế nào đã.
Triệu Tân chắp tay vâng dạ rồi đưa hắn vào mỏ. Lúc này việc khai mỏ đã diễn ra cả năm. Tốc độ đào so với thời sau thì kém xa nhưng với thời Trần đã là ưu việt lắm. Việc luyện được sắt tốt kéo theo công cụ tốt hơn, đẩy nhanh việc khai thác, vả lại Trại cau là mỏ lộ thiên, có những vị trí chỉ cần gạt lớp đất mặt là đã thấy quặng. Những công nhân trước kia quen biết Bách thấy hắn đều vui vẻ chào:
- Chào Minh Tự … Minh Tự có khoẻ không?
- Minh Tự! Bao giờ ngài kể tiếp Tam Quốc cho bọn tiểu nhân đây?
- Ta đàn hết bản “Hòn đá cô đơn rồi”, Minh tự dạy chúng ta bản khác đi.
Bách vừa cười vừa trả lời, đây đều là những công nhân lành nghề nhất, chính họ là sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180093/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.