Bách bị quân Túc vệ ném vào cửa phủ. Bọn chúng đóng cửa lớn, canh gác vòng quanh trong ngoài. Bên trong phủ đã loạn lên một bầy. Đinh Tú chạy ra thấy như vậy, lại gần xem xét hắn thì thấy hắn quần áo đầy máu, khóc nấc lên. Hắn gắng gượng nói:
- Không sao đâu, đưa ta vào phòng đã.
Nàng dìu hắn vào nhà, đỡ lên giường lớn, lại cởi y phục của hắn, thấy máu thấm đỏ cả áo lót trong. Con Hồng chạy đi lấy nước ấm rồi lau rửa cho Hầu gia. Hắn bảo Đinh Tú.
- Bảo gia nhân cứ về nghỉ ngơi đi. Chỉ cần một hai người hầu bên ngoài là được.
Nói đoạn thiếp đi. Đinh Tú thấy ngực hắn có vết tím lớn, lấy khăn ấm đắp lên trán hắn. Lại thấy hắn mê sảng, chửi bới ai đó om sòm. Cứ như vậy ngồi bên giường cả đêm. Hắn mê man hai ngày mới tỉnh, tinh thần hoảng hốt lại thiếp đi, Đinh Tú chỉ bón cho được chút cháo loãng rồi lại mê mệt. Đến ngày thứ ba, hắn cố gắng ngồi dậy nhưng mình đau như búa bổ. Đinh Tú nhẹ nhàng hỏi:
- Chàng còn đau không?
- Ta đỡ nhiều rồi.
- Sao chàng lại ra nông nỗi này.
- Xin lỗi nàng, Đinh Tú, ta không muốn giấu nàng chuyện gì, nhưng chuyện này phức tạp, liên quan đến Hoàng gia. Nàng biết có thể không có lợi.
- Chàng không nói cũng không sao, chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt, khoẻ lại rồi đâu sẽ vào đó thôi.
Hai người đang nói chuyện thì có tiếng Lê Văn Hưu vội vã đi vào, lại hỏi bọn gia nhân “Hắn sao rồi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180082/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.