Vào đến xe, Đinh Tú ngả đầu sang vai Bách, cười nói.
- Hôm nay chàng thật có hứng thú, sang đây tranh luận với thái học sinh. Nhưng ta rất vui. Dù sao đây cũng là nơi tri thức hội tụ, không cho chàng coi thường.
- Ta sao coi thường được chứ. Những bậc tiên hiền đều là những người đáng kính trọng, đáng ngưỡng mỗ. Chỉ là người sau không hiểu được họ, có khi tự biến những suy nghĩ tốt đẹp của họ thành công cụ để mưu cầu lợi ích đấy.
- Còn có chuyện như thế nữa sao?
- Vậy nàng nghĩ Khổng Tử có muốn chối bỏ các tầng lớp nông dân, thợ thủ công hay thương nhân không?
- Chắc chắn là không? Sách Đại học viết “Đạo học cốt để phát huy đức sáng, đức tốt đẹp của con người, đổi mới khiến lòng dân bỏ cũ theo mới, bỏ ác theo thiện, khiến mọi người đạt đến mức độ đạo đức hoàn thiện nhất” xem thì thấy ông không chối bỏ ai cả, chỉ muốn tất cả mọi người đều tu dưỡng tốt đạo đức thôi.
- Đúng thế! Vậy câu “sĩ nông công thương” từ đâu mà ra?
- Do bọn Nho tiểu nhân chàng nói nghĩ ra thôi.
- Đúng vậy! thế nhưng cái mũ bị chụp lên đầu Khổng Tử rồi. Ông ấy mà còn sống, ta tin rằng có tu dưỡng đạo đức cách mấy, cũng muốn tát vào mặt mấy tên Nho tiểu nhân đấy …
Đôi gian phu cùng cười nói với nhau, rất là hợp ý. Ở đời vốn không cầu người toàn vẹn, chỉ cầu người hợp ý mình. Đinh Tú và Bách chính là một đôi như thế.
Nàng không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180071/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.