Hắn tắm xong, mặc quần áo, đi ra ngoài phòng ăn, bàn đã sắp sẵn cơm ăn. Hắn nhìn trên bàn ăn toàn những món trứng vịt lộn, tim cật nhúng giá đỗ, thịt dê hầm … Thầm than “Cái gì đây?”.
Lại thấy Đinh Tú kê ghế sát lại gần chỗ hắn. Chỉ tay ý bảo hắn ngồi bên cạnh nàng. Hai người ở trong phủ, rất ít ăn cơm cùng nhau, nếu có ăn thì cũng ngồi đối diện qua bàn ăn. Đến lúc này, Bách ý thức được sự nghiêm trọng. Hắn nhận ra đời này mình xong rồi. Nàng rất nghiêm túc nói:
- Hầu gia hôm nay dạy bảo hai chục đứa con hát cô đầu, chắc là mệt mỏi lắm. Ta bảo đầu bếp làm những món này để Hầu gia bồi bổ.
Hắn đau khổ quay mặt sang:
- Đinh Tú! Cô quá đáng vừa thôi.
- Sao Hầu gia lại nói thế! Ta được thái thái và cha ta giao sang đây coi sóc Hầu phủ. Phải để ý đến mọi việc trong ngoài để được chu toàn. Hầu gia đi đâu, làm gì bây giờ ta nên được biết. Cũng là muốn tốt cho hầu gia thôi?
Bách đau khổ, miệng nẹt:
- Ta nghĩ thông rồi, cô gài bẫy ta đúng không?
Đinh Tú ngửa mặt cười, lại quay sang:
- Honey à! Đầu ngươi bị lừa đá sao. Thử nghĩ lại mà xem, nếu ngươi quang minh chính đại thì ta nếu có gài bẫy, ngươi có sập xuống không?
“Ôi! Đúng là như vậy. Trăm sự tại ta, ngàn sự tại ta, tất cả tại ta mọi bề, sao đổ cho người khác được.”
Đinh Tú lại nhìn hắn nói:
- Chúng ta đều là người thông minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180065/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.