Xong việc ra đến cửa cung Thánh Từ, khéo léo hẹn Trần Cung hôm nào đến bái phỏng, lại dúi vào tay Quang Khải một con dao nữa. Mặt Quang Khải sáng lên vui mừng, Trần Thủ Độ mắt lờ mờ nằm trên kiệu khiêng nói:
- Tên nhóc không tặng quà ta sao?
- Ngài đến mỏ, đã khoắng hết đồ vật hay của ta, lại còn muốn quà ư?
Quang Khải thấy hắn vô lễ với Trần Thủ Độ, sợ hết hồn, định nạt hắn nhưng lại thấy Trần Thủ Độ ngửa mặt cười dài.
- Hai ba hôm nữa đến phủ ta, chúng ta bàn việc mở xưởng in báo.
Nói đoạn xua tay, ý bảo bọn phu kiệu xuất phát.
Hắn đi gần đến cửa cung lại thấy một bóng người chờ sẵn ở đấy. Nàng mặc một thân váy đỏ, dáng người cao ráo, đang đá chân đứng chờ, vừa thấy hắn thì nước mắt như bạo vũ lê hoa:
- Chàng lại lừa ta, ta đến Đinh gia cũng không tìm được chàng. Họ nói chàng đi khai mỏ ở Như Nguyệt Giang lộ. Ta, ta … ngày nào cũng sai người đến hỏi.
“Ôi! Sao ta lại quên mất nàng chứ, từ hôm đó ta bị nhốt luôn vào phủ Thái Sư, cũng chưa từng được về Đinh gia”. Hắn cũng cảm thấy có lỗi, an ủi nàng:
- Ta bất ngờ bị triệu kiến, đây là công tác bí mật nên ta đi luôn cùng Thái sư và Trần hiệu uý, cũng chưa từng về qua Đinh gia.
- Ta không biết! ngươi phải đền cho ta.
- Vậy thế này, ta hẹn nàng hôm nào đến sửa sang xong phủ đệ thì đến nhà ta chơi nhé.
- Lần này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180039/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.