Bách nhìn lại phía sau thì thấy Trần Thủ Độ đã ngồi tự bao giờ, cũng một ghế đu đưa, có vẻ đã nghe không ít.
- Thái sư quá lời! Chuyện kể cho vui thôi, không ảnh hưởng đến ai. Ta cũng không nói truyện ta kể nhất nhất là sự thật.
- Không được, ngươi kể cho ba quân tướng sĩ nghe, lại cả bọn công nhân công bộ. Chuyện ngươi kể lại ly kỳ như thế, chúng tất sẽ ghi nhớ trong đầu về kể với bạn bè thân hữu. Những lời này ngươi coi là cợt nhả mà có sức lan toả nhất định nên phải cân nhắc. Phàm là người có sức ảnh hưởng, ngôn luận lời nói không thể bừa bãi được, nếu ngươi là bần nông khố rách thôn quê thì ta nói làm gì?
“Mẹ nó! Kể chuyện còn bị làm phiền” Bách thầm nghĩ “ông đây không kể nữa”
- Xin nghe lời Thái sư, từ nay không kể bậy bạ nữa, xin để Quốc sử Viện giám biên một bộ Tam Quốc, sát nhất với lịch sử, sau đó in ấn rộng rãi cho bá tánh cùng đọc.
Bọn công nhân đang nghe đến lúc say sưa, tự nhiên Trần Thủ Độ lên tiếng là ngắt quãng. Tuy bọn hắn không dám có ý kiến với Thái sư, nhưng ánh mắt bực tức là không tránh khỏi. Trần Cung thì còn thể hiện ra mặt, hắn là thính giả trung thành nhất của Tam Quốc, võ tướng được nghe chuyện quân sự trong Tam Quốc nhận được tham khảo không nhỏ. Trần Thủ Độ thấy không khí lạnh đi, cảm giác có gì không đúng.
- Không, không, ngươi kể tiếp đi. Ta chỉ góp ý thôi, đợi Văn Hưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180037/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.