Hôm sau quá ngọ hắn mới đến chỗ xưởng luyện sắt của công bộ. Đến nơi thì bọn công nhân đã đứng đầy cả ra rồi. Hắn vội hỏi:
- Các ngươi làm xong chưa mà đã lười biếng rồi.
- Không dám! Bọn tiểu nhân suốt đêm hôm qua chưa từng nghỉ ngơi, thay phiên nhau làm ba thứ lưỡi cày, lưỡi cưa và thanh gươm như Minh Tự nói. Sáng nay Chiêu Minh Vương và Thị lang đại nhân đến thử kiếm, đã mang thanh kiếm đấy vào cung. Chỉ để lại lưỡi cày và lưỡi cưa.
- Kết quả tốt chứ!
- Lưỡi cưa bọn tiểu nhân chưa dám thử nhưng cái lưỡi cày thì đã mang cho nông hộ gần đây thử, kết quả rất tốt.
- Tốt con mẹ gì? Hôm qua ta thấy các ngươi háo hức nên không tiện ngăn cản. Muốn đồ tốt cần thời gian. Lần sau rèn lưỡi cầy cần ủ sắt trong 7 ngày, sắt sẽ dẻo ra nhưng lại bền cứng hơn.
- Xin nghe theo Minh Tự.
- Thế còn thanh gươm kia?
- Tiểu nhân cả đời rèn kiếm, chưa bao giờ thấy thanh kiếm nào tốt thế.
- Từ nay gọi là gươm, cái thứ thẳng tưng hai lưỡi mới gọi là kiếm.
- Vâng ạ.
- Thanh kiếm à không gươm kia, sắc bén vô cùng, lại chịu lực tốt. Chiêu Minh Vương thử chém vào mấy thanh kiếm cũ bọn tiểu nhân rèn hôm trước thì không thanh nào chịu nổi.
- Cũng tốt! Vậy các ngươi đi kiếm cho ta khúc gỗ, ta cần thử lưỡi cưa kia.
- Tuân lệnh Minh Tự.
Chỉ một loáng, bọn công nhân kiếm được khúc gỗ cứng. Lắp lưỡi cưa vào tay cầm. Bách quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180022/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.