Về đến Lê phủ, Lê Văn Hưu và Lão Đinh báo tin vui với mọi người. Đỗ lão thái thái mặt mày rạng rỡ. Nói hôm nay phải mừng Minh Tự Hoàng Bách, bày một bàn tiệc lớn. Đám Đinh Đang và Đinh Nhu thì chả hiểu chuyện gì, chỉ biết Bách được phong thưởng gì đấy.
Bách về phòng nghỉ được một lúc thì có tiếng gõ cửa. Hắn mở cửa thì thấy Đinh Tú, nàng hôm nay ăn mặc rất đẹp, một thân áo lụa vàng nhạt, tóc vấn cao, tay cầm quyển sách nhỏ:
- Có chuyện gì?
Chưa nói gì thì nàng đưa ra một cuốn sổ, mắt hấp háy:
- Viết cho ta câu cổ viên phương đồ và câu cổ khuyếch phương đồ!
- Vô công bất thụ lộc, cô làm gì mà ta phải cho cô?
- Honey! Đừng như thế mà, lúc ngươi cần gì thì cứ sai bảo, ta sẽ làm.
Nàng dạo gần đây đã phát hiện ra một việc, tên này mềm nắn, rắn buông. Nếu vô lý đòi hỏi thì không hiệu quả, nhưng nịnh nọt một chút là hắn sẽ đồng ý. Đặc biệt cứ gọi cái tiếng kỳ quái Honey kia là tỷ lệ thành công sẽ cao hơn. Bách chợt nghĩ đến một việc, bèn nói:
- Được rồi! ta sẽ viết cho cô. Nhưng một hai hôm nữa ta sẽ có việc cần đến tính toán, cô phải giúp ta hoàn thành.
- Nhất định rồi! Honey yên tâm.
Bách dẫn nàng vào phòng, đặt sách lên bàn để viết, lại nghĩ đến một việc. Bèn quay lại nói:
- Ta dạy cô một số ký tự nhập môn toán học, cô có học hay không?
- Ký tự toán học, có công dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180014/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.