An Tri Hạ khóc rất lâu, rất lâu, đến mức chính bản thân cô cũng đã mỏi chân rồi. Ngừng khóc rồi cô mới nhớ ra, hỏi dồn dập:
"Là anh đúng không? Anh có lạnh không? Sao anh lại ở đây, không phải đã trở về thủ đô sao? "
Anh cười khẽ, gõ lên đầu cô một cái:
"Ngốc ạ, em hỏi nhiều như vậy, anh biết trả lời như thế nào?
An Tri Hạ mếu máo nhìn anh:
“Vậy thì trả lời từ từ, từng câu từng câu một.”
Trời mùa đông ban đêm lạnh giá, anh đưa cô đến khách sạn anh đã đặt trước, rót một cốc nước ấm cho cô.
“Đông, làm sao anh tới được thế giới này? Có phải là…”
Trong đầu cô hiện lên khoảnh khắc cuối cùng cô được nhìn thấy anh, vật sắc nhọn kề trên cổ anh rỉ máu. Nước mắt cô lại rơi lã chã, đau lòng.
Anh ngồi bên cạnh, chăm chú nhìn vào mắt cô, cẩn thận lau từng giọt nước mắt lăn trên má.
“Ngốc à, đừng nghĩ đến nó nữa. Anh đang ở đây với em rồi mà.”
Anh ôm cô vào lòng, bắt đầu kể:
“Không phải anh tới được đây, mà anh đã đi vào thế giới đó. Anh đã từng bị tai nạn nghiêm trọng, nằm trên giường suốt mấy tháng trời. Suốt thời gian đó, anh đã có một giấc mơ rất dài, rất dài. Trong giấc mơ đó, anh đã yêu một cô gái nhỏ nhắn giống như thỏ con, một cô gái tốt nhất trên thế giới này. Đáng hận là anh đã không bảo vệ được cô ấy, trơ mắt nhìn cô ấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-ha-lanh/3379886/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.