“Quý khách đến địa chỉ nào vậy?”
“Đến biệt thự 100, Tây An.”
Thì ra là con nhà giàu, ở Tây An chỉ toàn những gia đình có điều kiện thôi, bác tài thầm nhủ. Qua gương chiếu hậu, ông có thể nhìn thấy cô gái trẻ đang ngồi trên đùi chàng trai kia, nũng nịu ôm eo, gục đầu trong ngực anh, còn nói linh ta linh tinh thứ ngôn ngữ không ai hiểu nổi. Chàng trai kia nâng niu ôm lấy cô nàng, còn nhẹ nhàng vuốt tóc cô ra sau tai.
Giới trẻ bây giờ yêu nhau công khai thật. Bác tài cũng không phải lần đầu nhìn thấy, sau khi hỏi xong địa chỉ thì vô cùng tinh ý kéo màn che lên, để lại không gian riêng tư cho đôi tình nhân trẻ.
Mặc Đông vừa vén tóc, An Tri Hạ đã lại gục đầu xuống. Tóc rũ lên má thì cô lại kêu ngứa, rên rỉ ngọ nguậy mãi không chịu yên, thật là khó chiều. Anh ngả đầu cô ngửa lên vai mình, gồng tay giữ lấy vai và eo cô để cô ngồi thoải mái và không bị ngã.
Nhưng ở tư thế này, cô ngửa đầu, đôi môi đỏ mọng hơi sưng hé mở, cách cằm anh chỉ vài xăng ti mét. Anh chỉ cần cúi xuống một chút là đã có thể hôn cô. Sau một lúc đấu tranh, phần người tốt trong anh chấp thận thua cuộc, sự quyến rũ ấy anh không thể nào cưỡng lại được. Nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi cô, anh như chìm trong mật ong, dây dưa không thoát ra được.
Thật ngọt ngào! Thật mềm mại!
Về đến biệt thự nhà cô, anh đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-ha-lanh/3375687/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.