Tại bến xe buýt ngoại thành vắng vẻ, một cô gái thân hình nhỏ nhắn ngồi thu mình trên ghế chờ, trong ngực ôm một cuốn tiểu thuyết dày cộp mà cô đã thuê từ cửa hàng cho mượn sách gần trường. 
Người khác không thể nhìn rõ khuôn mặt cô, một là vì chiếc kính cận to choán cả khuôn mặt, hai là vì tóc mái ngố dài rũ tới mắt, ba là vì cô cứ luôn cúi đầu không ngẩng mặt lên. 
"Huýt huýt..." 
Tiếng chim kêu còn sôi nổi hơn là một con người sống sờ sờ như cô. Trông cô như một bức tranh tĩnh lặng, vừa nhỏ bé lại cô đơn. 
Chiếc xe tới gần khiến lũ chim đang hót líu lo trên cây sợ mà bay hết, An Tri Hạ đứng dậy, sau khi trả tiền cho lơ xe bằng hai đồng tiền giấy cũ mới tìm một chỗ đứng cho thoải mái. 
Xe về ngoại thành ngày năm mới vô cùng chật chội, người ta vẫn hay nói xe buýt, xe khách những ngày này cứ như nhét heo, và tình cảnh bây giờ đúng là như vậy. Thân hình An Tri Hạ nhỏ bé, đường về quê thì ổ gà ổ chuột không thiếu gì, chiếc xe lắc la lắc lư đẩy cô vào một góc. 
"Ối" 
"Á" 
Chiếc xe đột nhiên xóc nảy, chắc lại đâm phải ổ gà nào đó rồi, mọi người nghiêng ngả theo quán tính. 
Sau lưng An Tri Hạ, một người phụ nữ dáng người đậm đà, lại còn đeo giày cao gót, đứng không vững đổ nhào về phía cô. 
Còn cô thì bé xíu, bị người ta đè nặng liền tuột tay khỏi dây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-ha-lanh/3358562/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.