Khi Yến Thu nhìn thấy Phó Trầm Trạch việc đầu tiên chính là quay người muốn chạy, nhưng cậu đã đi suốt cả ngày, vừa mệt vừa đói, thật sự không có sức lực gì, cho nên rất nhanh đã bị đuổi kịp.
Sau đó Phó Trầm Trạch túm cánh tay của cậu như thể xách gà con kéo về phía xe.
Yến Thu cố hết sức giãy dụa, nhưng nào phải đối thủ của Phó Trầm Trạch, hơn nữa còn bận tâm đến con mèo trong lòng, rất nhanh đã bị Phó Trầm Trạch đẩy mạnh vào trong xe.
Bởi vì cậu giãy giụa gay gắt, còn tay của Phó Trầm Trạch lại dùng lực, nên lúc Yến Thu bị vào không cẩn thận đập đầu vào khung cửa, lập tức choáng váng.
Mãi mới chờ cơn choáng váng trước mắt qua đi, tới khi mở mắt ra thì cửa xe đã bị khóa lại.
Cho dù Yến Thu dốc sức muốn mở ra như thế nào cũng không làm nên chuyện gì.
"Thả tôi xuống." Yến Thu quay đầu trợn mắt nhìn Phó Trầm Trạch.
Phó Trầm Trạch không nói gì, đạp chân ga chuẩn bị lái xe.
Yến Thu thấy thế, thả ba lô mèo trong lòng xuống, sau đó nhào tới muốn cướp chìa khóa xe.
Phó Trầm Trạch thấy thế, lập tức dừng động tác trong tay, đưa tay kéo cậu ra.
"Thả tôi xuống, tôi muốn về nhà." Yến Thu nói xong quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng khoảng cách không đến hai mươi mét, sao bỗng nhiên lại xa đến thế?
Phó Trầm Trạch không nói gì, cũng không lái xe nữa, có điều có chút bực bội lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tu-chuc-cua-van-nguoi-ghet/3435493/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.