Yến Thu ngồi dưới đất ho khan một hồi, lúc này mới từ từ đứng dậy, cởi ván trượt tuyết đi từng bước trở về.
Lúc cậu trở về phòng khách đã có người, Lục Nhuyễn đang trò chuyện, thấy cậu đột nhiên trở về, bà ấy khá ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ cho là cậu chơi mệt, bảo cậu lên lầu nghỉ ngơi trước.
"Mẹ đang có khách, lát nữa..."
Lục Nhuyễn còn chưa nói xong, đã thấy dì giúp việctừ phòng bếp đi ra hỏi: "Bà chủ, canh gà cậu hai muốn uống sắp hầm xong rồi, có cần nấu thêm gì nữa không ạ?"
"Không cần, chuẩn bị chút hoa quả đưa đến phòng khách." Lục Nhuyễn lập tức bị hấp dẫn mất đi sự chú ý, quay người cùng dì giúp việc đi về phía phòng khách.
Yến Thu lẳng lặng đứng ở đầu cầu thang nhìn bóng lưng bà ấy rời đi, nhếch khóe môi, cất bước đi về phía gác xép.
Mấy ngày sau Yến Thu vẫn không khỏe, hơn nữa trong thuốc hình như có thành phần gây ngủ, thế nên cậu không đi ra ngoài nữa.
Cho dù có đi ra ngoài, thì cũng chỉ để tìm kiếm xem có khúc gỗ nào thích hợp không, cầm về điêu khắc một số vật dụng nhỏ.
Lục Nhuyễn lúc đầu còn có thể tới gọi cậu, sau đó thấy cậu thật sự không muốn đi ra ngoài nên thôi.
Tối hôm đó, Yến Thu vẫn ăn cơm xong đi ngủ sớm như mọi khi.
Ai ngờ ngủ thẳng đến nửa đêm lại bị sặc tỉnh.
Cậu mở mắt ra, lúc này mới phát hiện rõ ràng trời đã khuya, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tu-chuc-cua-van-nguoi-ghet/3435485/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.