Khi côn thịt của Chu Phù Thế tiến sâu vào trong mật huyệt của Lục Viện, đầu óc cô đã mơ màng, eo vô thức vặn vẹo muốn có được nhiều hơn, tiếng rên rỉ thoát ra khỏi cổ họng: "Ừm..."
Vì sốt nên cơ thể Lục Viện nóng hơn bình thường, nhưng côn thịt đang đưa đẩy trong người cô còn nóng hơn, như ngọn lửa bùng cháy dữ dội. Cô không còn nơi nào để vùng vẫy, đành rơi vào thế lửa mãnh liệt.
Anh hôn đi những giọt nước mắt bên khóe mắt cô, "Em khó chịu à?"
Đáp lại anh là những tiếng ưm kéo dài, cô vòng tay qua cổ anh, vô thức nâng bụng lên, "Hmm... khó chịu quá..."
Anh thả chậm tốc độ, từ từ rút ra, sau đó lại đẩy vào thật mạnh mẽ, "Em thấy khó chịu ở đâu?"
Chu Phù Thế thúc mạnh, khiến thân thể Lục Viện hơi đẩy lên cao, "Nóng quá... ừm... nóng..."
Khóe miệng anh hơi nhướng lên, eo và hông càng dùng thêm sức, "Chỗ nào nóng?"
Toàn bộ côn thịt cắm vào rất sâu, toàn thân Lục Viện đột nhiên mất hết sức lực, cô vô thức muốn lùi về sau, "Ừm... Quá sâu... Anh... nóng quá..."
Nhưng bàn tay anh ôm chặt eo cô, không cho cô lùi lại, "Anh? Cái gì? Cái gì nóng quá?"
Cô há miệng cắn vai anh: "Đáng ghét, anh ra ngoài đi, ra ngoài sẽ không nóng nữa."
Anh để mặc cô cắn, môi nở nụ cười đắc ý: "Em yêu, vừa rồi rõ ràng là em cầu xin anh cơ mà."
"Đâu có... Ưm... A... Anh nhẹ chút......" Lục Viện liều mạng lắc đầu, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/3618113/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.