Thừa nhận thích anh khó lắm sao?
Đối với Lục Viện có lẽ hơi khó một chút. Thừa nhận có nghĩa là cô không thể sống thiếu Chu Phù Thế, những lời cô nói trước đây đều là dối trá, và đồng thời cho anh quyền làm tổn thương cô.
Nhìn cô không ngừng dùng đũa chọc đĩa sủi cảo, Chu Phù Thế gõ tay xuống bàn nhắc nhở: "Không muốn ăn thì đừng ăn."
Cô chợt tỉnh táo lại, liếc nhìn đĩa sủi cảo bị chọc nát, xấu hổ vội vàng buông đũa.
Chu Phù Thế đứng dậy, "Anh đi trước đây."
Lục Viện không nói gì, như thể anh có đi hay không đều không liên quan đến cô.
Nghe thấy tiếng đẩy vali ra ngoài, cô ngẩng đầu nhìn anh, nhỏ giọng dò hỏi: "Anh định đi đâu?"
Bước chân thoáng dừng lại, anh giả vờ không nghe rõ: "Cái gì?"
Lục Viện không nhắc lại, chỉ hơi ngẩng đầu lên nhìn anh.
Lúc này, cô rất giống một con mèo thận trọng thử thách, muốn chạm vào đối phương nhưng lại lo đối phương sẽ ghét mình.
Ánh mắt cô toát lên sự ấm ức. Chu Phù Thế muốn đi tới, nhưng vừa nhấc chân lại đặt xuống.
Bàn tay đang cầm vali nổi gân xanh, chứng tỏ anh đang cố gắng hết sức để kiềm chế ham muốn đến gần cô: "Anh đi đây."
Lục Viện vẫn im lặng nhìn Chu Phù Thế đi về phía cửa.
Thực ra cô cảm thấy anh sẽ không tàn nhẫn như vậy, có lẽ anh đang ép cô thừa nhận mình thích anh. Nhưng khi nhìn thấy anh nhanh chóng thay giày ở cửa, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/3561831/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.