"Kỳ Kỳ."
Cậu bé nghe thấy có người gọi mình liền quay đầu chạy tới: "Mẹ đâu rồi?"
Lục Viện nghe tiếng nhìn theo thì thấy Chu Phù Thế, và điểm mấu chốt là mẹ của cậu bé cũng ở đây.
Tống Kinh vừa lúc xách theo hòm thuốc từ dưới lầu đi lên, cậu bé vội vàng chạy tới, "Mẹ ơi, ba đang tìm mẹ."
Tống Kinh là mẹ của cậu bé? Vậy Chu Phù Thế là???
Chu Phù Thế nhận lấy hộp thuốc từ tay Tống Kinh, nói: "Đi làm việc của em đi."
Tống Kinh quay người liếc nhìn Lục Viện, cúi người nói nhỏ với Chu Phù Thế vài câu, sau đó nắm tay con trai đi xuống lầu.
Cậu bé đi theo Tống Kinh hai bước, sau đó chạy lại túm chặt góc áo của Chu Phù Thế, "Cậu đừng đi vội, cậu đã hứa kể chuyện cổ tích cho cháu nghe rồi đó."
Chu Phù Thế xoa đầu Kỳ Kỳ: "Được rồi, lát nữa cậu sẽ kể chuyện cổ tích cho cháu nghe."
Cậu? Lục Viện bối rối, Tống Kinh và Chu Phù Thế khác họ, sao có thể là "cậu" được? Một người theo họ cha, một người theo họ mẹ? Hay là cùng mẹ khác cha?
Tống Kinh ôm con trai xuống lầu, Chu Phù Thế nhanh chóng đi vào phòng, lấy thuốc mỡ trong hộp ra rồi ngồi xuống mép giường.
Lục Viện vô cùng phối hợp tựa lưng vào giường, hơi nâng cằm lên, vết bóp trên cổ đã lan thành một mảng bầm tím, nhìn hơi đáng sợ.
Chu Phù Thế đau lòng hỏi, "Đau không?"
Lục Viện cười lắc đầu, "Nhậm Tuấn Sanh đâu?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/3503808/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.