Bữa sáng đã nguội lạnh, Chu Phù Thế đứng dậy bảo đi hâm nóng trước khi ăn, nhưng Lục Viện lại nắm lấy cổ tay anh nói không cần.
Cô cắn một miếng bánh bao, hơi cau mày: "Lạnh quá."
Chu Phù Thế đưa tay đến trước mặt cô, nói: "Nhổ ra đi."
Cô ngẩn ra, sau đó nhai miếng bánh bao trong miệng rồi nuốt xuống, "Không."
Anh lấy đi phần bánh bao còn lại rồi bóc một quả trứng đưa cho cô: "Ăn cái này đi."
Điện thoại di động của hai người gần như reo lên cùng lúc, ngay cả lời nói ở đầu bên kia cũng giống nhau, "Khi nào thì gặp nhau?"
Âm thanh ở đầu kia của hai chiếc điện thoại có vẻ hơi lớn, ngồi ở hai đầu sofa nhưng vẫn nghe loáng thoáng được nội dung cuộc gọi, hai người quay đầu nhìn nhau, cảm thấy có chút xấu hổ.
Lục Viện bảo Chu Phù Thế đưa cô về Cẩm Huy rồi để lại xe cho anh.
Xe dừng trước cổng khu dân cư, Từ Thiến đã chờ sẵn bên đường từ lâu, nhanh chóng bước tới, cúi người nhìn vào trong xe, quả nhiên, đội trưởng Chu cũng ở đây, bèn mỉm cười vẫy tay chào, "Hello."
Chu Phù Thế gật đầu, xem như đáp lại.
Lục Viện đẩy cửa xuống xe, quay đầu nói với Chu Phù Thế: "Anh đi đi."
Từ Thiến lại nhiệt tình mời, "Đội trưởng Chu, anh có vào không?"
Lục Viện nhanh chóng đóng cửa xe, kéo Từ Thiến đi vào trong tiểu khu, "Anh ấy còn có việc."
"Có việc?" Từ Thiến tràn đầy nghi hoặc quay đầu lại nhìn, xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/3385016/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.