Lục Viện được Chu Phù Thế bế ra khỏi xe, trên người chỉ quấn một chiếc chăn, cẳng chân trắng nõn của cô trở thành điểm sáng trong con ngõ tối tăm. Cô vẫn lo có người nhìn thấy nên vùi đầu vào trong ngực anh.
Chu Phù Thế ôm Lục Viện đứng trước cửa nhà, cô đưa tay ấn mật mã khóa cửa, rồi nhanh chóng lùi về trong lòng anh, nhỏ giọng thúc giục: "Mau vào đi."
Chu Phù Thế nghe theo lệnh của Lục Viện, bế cô lên phòng ngủ trên tầng hai: "Tắm nhé?"
Lục Viện vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay anh, dùng đôi tay nhỏ bé ôm chặt chăn: "Ừm, em đi tắm một cái."
Anh nắm lấy cổ tay cô, cố ý trêu chọc: "Em còn sức không?"
Cô hất tay anh ra, tự tin nhướng mày: "Vẫn còn chút sức để tắm rửa."
Ngôi nhà tuy được dọn dẹp thường xuyên và tương đối sạch sẽ ngăn nắp nhưng vẫn thoang thoảng mùi mốc do lâu ngày không có người ở.
Lúc này mưa đã tạnh, Chu Phù Thế mở cửa sổ tầng hai để thông gió, gió đêm sau cơn mưa lành lạnh.
Lúc Lục Viện tắm xong, Chu Phù Thế cũng từ phòng tắm khác đi ra, đang đứng ở ban công, quấn khăn tắm quanh thân dưới.
Bờ vai dày rộng, cơ bắp săn chắc của anh khiến trái tim cô rung động, nhưng bóng lưng lúc này lại có chút cô đơn, không biết anh đang nghĩ gì?
Nghe thấy tiếng bước chân, Chu Phù Thế quay lại thì thấy Lục Viện chỉ quấn một chiếc khăn tắm từ ngực đến đùi, che đi tất cả những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/3377775/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.