Ban đêm, trong giấc mơ của Lục Viện không ngừng lặp đi lặp lại cảnh tượng vụ nổ súng. Khi máu của Elfa phun ra, cô bừng tỉnh giấc, bật dậy khỏi giường: "A..."
Nghe thấy tiếng động trong phòng, Chu Phù Thế gõ cửa, "Cô Lục, cô không sao chứ?"
Anh đợi ở cửa một lúc nhưng không nghe thấy tiếng trả lời từ bên trong, đang định quay người rời đi thì cửa từ từ mở ra.
Lục Viện mặc váy ngủ hai dây màu xám nhạt, "Đội trưởng Chu, anh có rượu không?"
"Ừm...... Có." Chu Phù Thế gật đầu, xoay người đi xuống lầu lấy rượu.
Ông nội của Lục Viện vốn là cựu chỉ huy quân đội, từ nhỏ cô đã lớn lên trong khu nhà ở quân đội, thường xuyên được ông đưa đến trường bắn súng. Lục Viện dùng súng khá thành thạo, nhưng bắn người bằng đạn thật thì hôm nay là lần đầu tiên.
Cô chợt nhớ đến lời ông nội đã nói: Dùng súng để bảo vệ người chứ không phải hại người.
Lục Viện đột nhiên rơi nước mắt vì nhớ ông. Nhưng sau khi nghe thấy tiếng bước chân, cô nhanh chóng lau đi, quay người lại nở nụ cười chuyên nghiệp.
Tay trái Chu Phù Thế cầm hai chai bia, tay phải cầm whisky: "Muốn uống gì?"
Cô chỉ vào tay phải của anh, quay người đi đến quầy bar lấy hai chiếc cốc, "Đội trưởng Chu, ngồi đi."
Hai người ngồi xuống sô pha, mỗi người một đầu ghế.
Lục Viện nhấp một ngụm whisky, nói: "Đội trưởng Chu, anh không uống một chút sao?"
Chu Phù Thế bình tĩnh trả lời: "Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/2748137/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.