Edit: Qiezi
Hai mươi phút sau, Nhan Vũ ngồi trong phòng, mắt mở trừng trừng nhìn cậu và Bách An dây dưa trên màn ảnh, thầm mắng bản thân đến máu chó đầy đầu: Thể diện có tác dụng gì? Ăn được không? Có thể bán lấy tiền không? Có vẻ vang gì không? Sợ hãi một chút không được sao? A?! Mẹ nó, cậu đang trưng ra cái vẻ mặt gì vậy? Muốn chết? Tại sao lại phát ra âm thanh đó? Đậu móe… Đủ rồi, đừng rên nữa!! Tôi là ai? Tôi ở đâu? Đựu má, tại sao tôi lại nhận bộ phim này?
Cậu cố gắng nhìn bản thân bị Bách An tiến vào, rốt cuộc sự xấu hổ đè nén nãy giờ bùng phát, luồng nhiệt trào lên thiêu đốt đến ù tai, tiếng tim đập kịch liệt chấn động màng nhĩ của cậu. Cậu vùng vằng đứng dậy: “Em muốn đi ——” Ba chữ nhà vệ sinh chưa kịp thốt ra, cậu đã bị Bách An ôm vào lòng.
Lý do viện cớ bị vạch trần, Nhan Vũ cũng không vờ vịt nữa, hung hăng nhéo vai Bách An, gào lên: “Em không xem!”
Bách An cười khẽ, im lặng nhìn gương mặt và cần cổ hồng hồng của Nhan Vũ rồi nghiêng đầu hôn môi.
Nhan Vũ không muốn xem cũng như không muốn Bách An xem, cậu ngừng một chút, chủ động đáp lại nụ hôn của Bách An. Chỉ trong chốc lát, hai người đã quấn chặt lấy nhau.
Nhan Vũ chống tay lên bàn, áo bị ném xuống đất, quần bị kéo xuống hơn phân nửa. Vòng eo hạ thấp, mông lại nâng cao, xương vai như cánh bướm phập phồng theo từng rung động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-tham-lang-an-bi-am-luyen/2785394/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.