Hai bàn tay Hạ Tri Thu không còn thô ráp nữa.
Những vết chai đã mờ dần, đầu ngón tay mượt mà căng bóng.
Mấy năm nay ngoài đóng phim cậu chẳng làm gì khác, thỉnh thoảng rảnh rỗi sẽ nấu cơm, còn rửa chén đều do Lý Úc Trạch giao cho máy rửa làm.
Hai cái chén cũng thả vô máy.
Đến cả cái muỗng cũng muốn ném vào.
Dưỡng mãi, da tay dĩ nhiên cũng mềm mại trở lại.
Khi hai người cùng được nghỉ, họ sẽ cùng làm việc nhà.
Hạ Tri Thu phụ trách việc chính, còn Lý Úc Trạch đảm nhận phụ giúp.
Nhưng hắn làm gì cũng đổ bể, bằng chứng hãy còn đang nằm chình ình trong nhà bếp.
Hạ Tri Thu nhờ lau bàn, hắn lau đi lau lại rồi lau cả bình hướng dương xuống đất.
Đôi khi Lý Úc Trạch tự hỏi có phải kỹ năng sống của mình có vấn đề không? Hắn làm thinh giây lát rồi nói: "Hôm nay anh nấu cơm."
"Hả?" Hạ Tri Thu vừa đem một bình mới đầy nước tới, mới nghe dứt câu đã suýt ném luôn xuống đất: "Hay, hay là thôi đi."
Lý Úc Trạch tủi thân: "Ý em là anh nấu ăn không được?"
Hạ Tri Thu vội nói: "Đương nhiên không phải."
Lý Úc Trạch đã nấu hai lần, thành phẩm cũng không phải là khó ăn.
Mà chính xác là không thể ăn.
Không phân biệt được muối và đường, dùng chảo chống dính nấu cũng thành đen thui. Mà kia chỉ là chuyện nhỏ, lần trước tí nữa là cháy luôn nhà bếp, nếu Hạ Tri Thu không đứng bên cạnh quan sát, chỉ e số phận phòng bếp cũng đi theo phòng ngủ phụ -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-ket-hon/953461/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.