Thiếu Phong đang ở cổng chờ mọi người, vừa lo lắng vừa trấn an bản thân, giống như chính cậu là thí sinh không bằng ( haiza thực ra thì lo lắng cho hai người bạn thân là phụ còn lo cho ai kia mới là chính)
Vừa nhìn thấy mọi người, Thiếu Phong đã chạy đến hỏi han:
- Thế nào, mọi người có làm được bài không?
Tất cả đều đồng thanh:
- Bình thường.
Thiếu Phong như bị lạc lõng giữa biển người.
Những thí sinh khi bước ra khỏi cổng, người thì vui vẻ nở nụ cười, người thì gục đầu trên vai phụ huynh mà khóc. Nhưng dù sao đi nữa họ cũng đã làm hết sức mình rồi. Chúc cho tất cả có được một kết quả tốt.
- Thế bây giờ chúng ta đi đâu đây?
- Chỗ cũ. - Tô Minh trả lời sau đó bước qua Thiếu Phong dẫn đầu cả nhóm.
Đến nơi, cả nhóm đã gặp ngay bác chủ quán vui tính trước cửa vừa tiễn khách.
- Con chào bác Huỳnh ạ.
Bác Huỳnh nghe tiếng chào thì có hơi giật mình quay sang.
- Gì đây, lũ nhóc này. Sao lâu nay không thấy đến quán của bác, mấy đứa biết bác nhớ mấy đứa thế nào không.-Bác Huỳnh nói giọng vừa ngạc nhiên vừa hạnh phúc.
Chắc mọi người sẽ thắc mắc về hạnh động của bác chủ quán. Nên bắt đầu từ đâu nhỉ? lúc còn nhỏ, Tô Minh, Tiêu Mạn và Thiếu Phong thường hay đến quán của bác Huỳnh ăn. Vì sao ư? Bởi nơi đây rất gần với trường tiểu học hơn nữa lại rất ngon. Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-duoc-den-dap/2203658/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.