Về nhà, Tiêu Mạn liền ghé vào phòng làm việc của ba. Tiêu Danh Quân đã chờ sẵn trong đó.
- Mẹ ngủ rồi hả ba?
- Mẹ con vừa mới chợp mắt.
- Vâng.
- Con nói đi, bên kia có chuyện gì.
Lưỡng lự một lúc, Tiêu Mạn trả lời:
- Hệ thống bảo mật của MI bị động vào. Bên đó không liên lạc được với anh Kha nên phải liên lạc với anh Thành. Mà ba yên tâm, con đã nhớ nhóm anh David xửa lí rồi.
- Không ngờ cũng không ít người muốn phá MI. So với tập đoàn, ba lo cho anh con hơn. Hai năm rồi, nó tránh mặt, không chịu gặp ba.
- Nếu anh ấy đã muốn tránh, chúng ta cũng nên cho anh ấy chút thời gian. Con nghe anh David nói, anh ấy đang lo việc yêu đương, nên là ba không cần lo quá đâu.
- Được vậy ba yên tâm rồi.
- Vâng, con xin phép về phòng. Ba đi ngủ sớm.
- Con ngủ ngon.
- Ba cũng vậy ạ.
Thời gian thấm thoát trôi qua. Kì thi cuối năm cũng đã kết thúc. Trong lúc học sinh toàn trường đang than thở không làm được bài hoặc lên kế hoạch cho kì nghỉ hè thì lúc này Tiêu Mạn đang ở trên phòng hiệu trưởng.
- Em muốn xin nghỉ từ bây giờ luôn sao?
- Vâng ạ.
- Vậy được rồi.
- Em cảm ơn thầy.
Sau khi rời khỏi phòng hiệu trưởng, Tiêu Mạn đi thẳng đến hội học sinh, trên tay còn cầm tờ giấy xin phép nghỉ đã được thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-duoc-den-dap/2203644/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.