Tối nay Mặc Sinh đã phải về thành phố B rồi. Chỉ có Thiên Thành ra tiễn, cũng hơi trống vắng quá nhỉ?
- Thôi, bye anh, em về đây.
- Bye.
Thiên Thành vẫy tay chào bóng lưng của Mặc Sinh đang tiến vào phòng chờ.
Vừa về đến nhà, Thiên Thành đã thấy Tiêu Mạn lục đục trong bếp. Anh vội chạy vào lôi Tiêu Mạn ra.
- Mạn Mạn, tay em còn chưa lành đâu. Sao không gọi mẹ ra giúp?
- Ba mẹ ngủ rồi, hình như hôm nay ba mẹ mệt lắm hay sao á, nên em không muốn nhờ.
- Vậy thì chờ anh về chứ.
- Hì hì, em biết rồi, em xin lỗi.
Vậy là Tiêu Mạn ngồi vào bàn, nhường bếp lại cho Thiên Thành. Bất giác cô ước sau này sẽ được người mình thương, trong cái hình dáng đó, nấu đồ ăn khuya cho mình.
- Nghĩ gì mà đăm chiêu lắm vậy?
Thiên Thành đẩy đĩa thức ăn lại cho em gái.
- Không ạ.- Tiêu Mạn lắc đầu.- Chỉ là em thấy chị Hạnh An may mắn thật. Em chỉ ước sau này, người yên của em sẽ bằng nửa của anh thôi.
Thiên Thành xoa đầu em gái, bonus luôn vẻ mặt cưng chiều, em gái anh nghĩ ngợi xa quá rồi.
- Yên tâm đi, sau này ai có lỗi với em gái anh, nhất định anh và anh Kha sẽ không tha cho hắn.
Cô cười khổ. Là cô tự tổn thương, chẳng do ai gây ra cả. Có lẽ, cô và cậu sau này sẽ ai đi đường người nấy thôi. Mơ ước về một ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-duoc-den-dap/2203609/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.